Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015
Chùm Thơ Lục Bát (17 - 23)
Mười Bảy
Mình xưa, hội cuối, ao chiều
Cánh sen chớm nụ buồn hiu cuối đường
Em nằm ngủ. Giấc yêu đương
Tôi ôm gối hạnh cuối đường chiêm bao.
Mười Tám
Rằng mai ngụp giữa ba đào
Đồi xanh bật khóc nghẹn chào biệt ly
Ao Bà Om, cánh chim di
Về thăm bỗng gặp tiếng thì thầm xưa.
Mười Chín
Lại ngồi lên cội thu xưa
Thấy hoa ngó mởn dậy mùa thẫm xanh
Cầm trên tay giọt long lanh
Đầu sương cuối lệ vỡ thành trần sa.
Hai Mươi
Mây bay, tụ núi, mây về
Mai tan, dong ruỗi chẳng thề hẹn non
Thưa người một ánh trăng con
Hồn nhiên soi chiếu, viên tròn hằng sa
Hai Mươi Mốt
Dấu ngày bay đậu thành hư
Búp hoa hé mĩm môi Từ Tâm thơm
Bây giờ cuối buổi chiều hôm
Mặc mây phiêu trú, vén nguồn khiết khôi
Hai Mươi Hai
Lụn khuya chợt thức, mơ người
Vàng leo lét bóng nhòe trôi hững hờ
Tay gầy vo nửa câu thơ
Nửa câu thất lạc kể từ em đi.
Hai Mươi Ba
Gót son thị hiện ai về
Hoa cầm tay thả tóc thề vô ưu
Gió luồng thông thống thiên thu
Mênh mang tiếng hát lộng từ sơ khai.
Hồng Băng
* Trích từ Chùm Thơ Lục Bát của Hồng Băng