Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Bài Thơ Bơ Vơ

Những vần chữ ngổn ngang nơi góc nhỏ
Bụi thời gian mờ phủ nẻo đường mơ
Khơi chút lửa khêu ngọn đèn sáp nhỏ
Góc tường loang nhân ảnh đã phai mờ

Gom nhặt chữ ráp vần kêu quá khứ
Mấy mươi năm hổn độn kiếp trần đau
Ngàn ý tứ dâng trào nơi tim não
Bút nghiêng xưa mực đọng đã hôm nào

Cố nói chữ khạt khào trong  cổ rát
Âm thanh về nghe rơi rớt tình xưa
Bờ mộng thực xa kia còn quá nửa
Lời thơ ca gẩy gập khoảng  âm thừa

Trên bàn chữ ngẩn ngờ tìm con dấu
Nghe lạc loài dư vị của tình thơ
Lại thèm quá mùi giấy thơm thuở đó
Chữ lại về..vần ý vẫn bơ vơ..

Hương Chiều
24/04/2015