Ba qua đời
lúc con lên bảy
Ngày tháng
trôi nhưng mãi nhớ người
Hiền hòa ánh
mắt nụ cười
Hoa râm mái
tóc tuổi đời pha sương
Thời gian đầu
bỏ vườn ra tỉnh
Chuyện áo
cơm lo tính mọi điều
Mẹ thời tiện tặn
chắt chiu
Ba thì khổ cực qua nhiều tháng năm
Rồi mua được một căn nhà nhỏ
Cho ít tiền mẹ
mở quán hàng
Tuy không rộng
lớn khang trang
Cũng lay lất
đủ cưu mang gia đình
Mỗi bước con
khắc tình của mẹ
Mỗi giờ qua
ghi nhớ công ba
Nén hương gởi
đến trời xa
Nhớ thương ba
mẹ buồn sa lệ lòng…
Yên Dạ Thảo