Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2016

Có Một Niềm Riêng














Tình thu trĩu nặng vai gầy
Hương theo gió thoảng sầu vây mặt hồ
Hư vô dồn dập sóng xô
Hồn thơ theo gió lững lơ phiêu bồng.

Yêu em từ độ môi hồng
Hoa xuân vừa hé còn trong nụ vàng
Chưa từng ong bướm rộn ràng
Ngây thơ mắt biếc bàng hoàng thiên thai.

Từ ngày thua trận đắng cay
Xa người yêu lệ ngắn dài tuôn rơi
Anh đành trôi giạt chân trời
Bỏ em góc biển chơi vơi u hoài.

Một thời yêu dấu đắm say
Chỉ còn lại đoá trần ai ngậm ngùi
Chiến tranh chia cách đôi nơi
Nên đành ôm hận một đời em ơi.

Tìm đâu chim cá trùng khơi
Mà mong mà ước một lời trúc mai?
Đành ôm dĩ vãng miệt mài
Cho hồn Thục Đế mơ hoài đỗ quyên.

Ngũ âm trầm lắng thê lương
Đâu đây văng vẳng cung - thương bổng trầm
Mơ hồ từng đợt sóng ngầm
Lòng anh dường đã kim châm đoạn trường.

Sâm - Thương chia cách đôi phương
Chiếu chăn giờ đã là tương tư sầu
Ngân Hà đếm giọt mưa ngâu
Nhịp cầu Ô Thước bắt cầu nhân duyên.

Tình đầu đã trót vấn vương
Thì sao không được yêu thương trọn đời?
Niềm riêng không nói nên lời...

Đặng Hoàng Sơn
08/07/2016