Ta nghiêng cõng gió về đây
Nhốt
trong tim, cánh cửa mây ngăn đời
Ngập
ngừng gót mộng ra khơi
Cứ
đơn sơ mỏng manh rời cuộc xuân
Ta
buồn cỡi sóng bâng khuâng
Lắng
nghe nhịp thở vô cùng thẫm xanh
Bờ
sương khắc bóng ghi hình
Thả
duyên cất cánh, buông tình nhão trăng
Ta
ngồi nhớ áo, quên khăn
Chợt
thương một tiếng chiều văng qua người...
Phong Tâm
17.04.2020