Đêm
nghe tiếng gió trở mình Lay
cành sương lạnh đến bình minh sang Thu
đi để lại hương tàn Ngậm
ngùi từng chiếc lá vàng lặng rơi Xa
xa nơi một góc trời Cánh
chim đuổi mộng quên thời gian bay Bước
vào ngõ tháng mười hai Đêm ngồi đợi sáng … buồn lay tiếng lòng! Hết
Xuân Hạ đến Thu Đông Vẫn
vầng nhật nguyệt trải đồng thơ xanh Dòng
sông vẫn chở mộng lành Sợi
buồn ai cột trên cành tơ vương ? Nếu
tình nhạt sắc phai hương Ta
xin trả lại chữ “Thương” ngày nào Tuyết
sương vùi lấp tim đau Tàn
Đông nắng mới mùa sau ấm lòng! Yên Dạ Thảo 01.12.2022