Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

Mái Nhà

(Họa từ bài thơ Cạnh Nhà của Đỗ Hữu Tài)

Gió chiều lay lắc nắng vàng
Hình như có tiếng nhẹ nhàng nhắc tên
Phải chăng người ở gần bên
Hay là tiếng lá rơi êm những chiều

Ngẩn ngơ ngơ ngẩn bao điều
Rối lòng như thể cánh diều tuột dây
Bởi người liếc trộm quanh đây
Bởi người vờ quét lá bay lặng nhìn

 Ai kia nghĩ chuyện đôi mình
Trầu cau chẳng có gợi hình mâm xôi
Mối mai đưa đến nhà tôi
Niềm vui hạnh phúc lệ rơi tràn đầy

 Phải duyên mai trúc sau này
Người ơi hãy nhớ những ngày gọi em
Để còn nghe tiếng dịu êm
Để gian nan khổ càng thêm vững lòng

Trời cao se sợi chỉ hồng
Buộc thêm khăn thắm bềnh bồng bờ vai
Thời gian dẫu có phôi phai
Đôi tim hòa nhịp cùng ai một nhà

Chiêm bao dưới ánh trăng ngà
Bên chàng đối ẩm chun trà đắm say
Giật mình chỉ thấy lá bay
Gom tình quét lá cơ may sang nhà

Kim Phượng