Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

Đời Mà Không Nhớ Sẽ Cô Đơn

Từ em anh có vần thơ lụa
Tha thướt như diều lướt gió say
Mưa nắng cũng hờn ghen bất chợt
Làm sao chia hết nhớ nhung này

Từ em anh thoáng nghe hơi nhạc
Êm dịu trên môi thắm ngọt ngào
Muôn vạn cung đàn chung khúc tấu
Đâu bằng hơi ấm buổi em trao

Từ em anh gặp mùa trăng lạc
Không khuyết không tròn giữa thế gian
Lạc giữa tim nhau vằng vặc sáng
Dù bao năm tháng vẫn không tàn

Từ em anh biết tinh cầu lạ
Không lá thu bay úa ngậm ngùi
Không tuyết đông rơi sầu giá buốt
Chỉ là mưa nắng lúc không vui

Từ em anh đến hành tinh mới
Dắt nắng về theo ấm cả hồn
Dắt nhớ về , cho em nhớ lại
Đời mà không nhớ sẽ cô đơn.

Nhược Thu