Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Hoài Tưởng

Chiều chiều dong ước mơ hồng
Cùng em sang bến chờ mong ta ngồi
Mắt bên lở, lòng bên bồi
Thương con sóng khổ biết nơi nào về

Gió thừa thổi buốt sông quê
Thân bàng trơ trụi ngủ mê đầu làng
Qua cầu dĩ vãng bỏ hoang
Dấu chân kỷ niệm ố vàng đợi ta

Cả đời lắm bụi bôn ba
Hái chùm thơ mộng, ngắm hoa xứ người
Giật mình cha, mẹ xa rồi
Chỉ còn ta với góc trời rêu phong

Ngậm ngùi ngồi gỡ mùa đông
Sao không gỡ được cơn giông cuộc đời?

Phạm Đức Mạnh