(Từ Mùa Thu Chưa Biết Sợ của Nhược Thu)
Em từ miền gió cát mênh mông
Hoang vắng đường mơ phủ bụi hồng
In dấu chân buồn trên lối mộng
Tình không như có, có như không!
Em là cô gái nhiều mơ ước
Từ biệt xa quê lạc biển đời
Hạ đỏ,vàng thu, đông lạnh tuyết
Thanh xuân tuổi mộng nhạt phai phôi!
Anh là trăng nở đêm hoa nở
Tỏa khắp trần gian, khắp nẻo tình
Là gió ru say hồn cỏ lá
Hay là giọt nắng rót bình minh
Em là hoa nở đêm trăng nở
Ôm ấp trong lòng mộng nhỏ nhoi
Mơ ước tim mình không nức nở
Mơ tình không tựa áng mây trôi
Anh là biển hát hay thu hát
Là sóng ả êm xuôi đẩy thuyền
Hay thảm lá vàng đưa gót nhỏ
Về miền cổ tích mộng hương huyền!
Yên Dạ Thảo