Có lần tôi lỡ bỏ quên
Tình yêu vụng dại bên thềm tương tư
Kể từ dạo đó dường như
Vô tình tôi trót giã từ thơ ngây
Rồi năm rồi tháng rồi ngày
Lặng thầm với nỗi đắng cay riêng mình
Bâng khuâng muôn nỗi tự tình
Độc hành độc ẩm riêng mình riêng ta
Thời gian cứ mãi trôi xa
Đảo điên rồi cũng nhèm nhòa nhớ quên
Hải Đường