Thứ Hai, 24 tháng 11, 2014

Chiều Mưa Phố Biển

Mưa Biển

Bến đời một góc không tên
Mưa chiều trút xuống biển rền sóng khơi
Đợi em thôi đã muộn rồi
Bỏ đi thương lắm chỗ ngồi bơ vơ

Bao giờ biển dội trong mơ
Được nghe thấy sóng ngược bờ bãi em
Bước chân quên dấu đau mềm
Dẫu chôn xuống cát, lòng thêm nhớ người

Mưa chiều còn đọng trên môi
Một mình nhớ một mình thôi, một mình
Biển ơi giữ mãi màu xanh
Hẹn nhau những buổi chiều quanh quẩn chiều

Gió đừng dậy sóng biển yêu
Chỗ ngồi chớ phủ xanh rêu mà buồn
Người đi, về lại bến thương
Mưa chiều trên sóng biển dường như không.

Phong Tâm
Nhà sáng tác Nha Trang
Ngày10/11/2014

**** 

Chiều Mưa Phố Biển


(Từ Mưa Biển của Phong Tâm)

Biển chiều sóng vỗ gọi tên
Mưa thu rót giọt ưu phiền mù khơi
Chờ ai đêm trắng tan rồi
Bên bờ thương nhớ, bóng ngồi bơ vơ

Dường như gió lặng mây mơ
Lắng nghe biển hát ru bờ bến em 
Vắng nhau sợi nhớ dịu mềm
Dạo buồn biển cát có êm gót người?

Mưa chiều giọt đọng bờ môi
Lang thang phố vắng, mình tôi nhớ mình
Biển tình xanh biếc màu xanh
Tim trao từ thuở cùng anh hẹn chiều

Thuyền trăng trôi dạt biển yêu
Sóng xô phiến nhớ, cô liêu gió buồn
Mai người trở lại bến thương
Hỏi rằng lưu luyến phố phường biển không?

Yên Dạ Thảo
22/11/2014