Em biết tình anh không có thật
Vì hình với bóng cách hai nơi
Dù thơ ta vẫn chung hòa nhịp
Thương nhớ vần gieo êm ả lời
Em biết thời gian không ngược dòng
Bốn mùa chẳng đủ gởi thương mong
Tuổi xanh phai nhuộm theo ngày tháng
Mà vẫn vu vơ ướm mộng lòng
Em nghĩ là thu đi muộn màng
Vì còn chưa muốn nhường đông sang
Niềm riêng em gởi trên ngàn lá
Ươm chút hương mơ dưới nắng vàng
Em biết trời đông giá lạnh nhiều
Vẫn nghe xa vắng nỗi cô liêu
Buồn như cành rũ phơi sương tuyết
Tựa nắng đìu hiu rơi xuống chiều!
Yên Dạ Thảo