Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015
Bến Sông Tiền & Bến Chiều
(Photo by: Đặng Công Tạo)
Bến Sông Tiền
Đứng trên bến ngó sông Tiền
Nghe dòng sóng lạc qua miền nhớ nhung
Bao nhiêu phút gọi trùng phùng
Thuyền ai cập bến riêng chung muộn màng
Sóng bao nhiêu gọi nồng nàn
Cho bờ mướt cỏ, trăng vàng đẫm sương
Dường như đêm bỗng dậy hương
Thuyền neo đợi gió, bến thương chưa rời
Như là nguyệt thực chơi vơi
Nửa vầng trăng, nửa mặt trời gặp nhau
Người ơi, đến tự lúc nào
Để thương nhớ để bạc đầu tình nhân
Mai đi rồi, cứ mơ gần
Trái tim khép lại, chờ lần mở ra
Ngó sông Tiền sóng mờ xa
Tưởng chừng có bóng thuyền qua bến chờ.
Phong Tâm
02/05/2013
****
(Từ Bến Sông Tiền của Phong Tâm)
Bến Chiều
Ngồi nơi bến vắng sông Tiền
Nghe triền sóng vỗ vào miền nhớ nhung
Thuyền xưa ghé bến tương phùng
Buồn vui khoảnh khắc tình chung muộn màng
Hạ rơi sợi nắng nồng nàn
Vườn xanh thay lá, thu vàng ngấn sương
Đông tàn, xuân đượm sắc hương
Gió ru bến mộng, nhớ thương rã rời
Như là bóng nguyệt chơi vơi
Soi màn sương mỏng bên trời tìm nhau
Chữ thương trao tự thuở nào
Để vương vấn mãi mái đầu tình nhân
Trùng khơi, nỗi nhớ thật gần
Tim buồn khép kín, đợi lần mở ra
Sông chiều một bóng thuyền xa
Ngỡ rằng sóng đẩy ghé qua bến chờ!
Yên Dạ Thảo
15/01/2015