Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016

Vết Thương Cuối Cùng



Nhạc: Nguyễn Văn Để
Tiếng hát: Hương Chiều



Phố Chiều














Đời vốn phù vân em đã biết
Vui buồn cũng giống cụm mây trôi
Nếu mây màu xám hồn da diết
Đừng để màu mây nhuộm xám trời

Đời chẳng là thơ như muốn viết
Câu thơ đôi lúc lạc vần gieo
Hờn ghen như tuyết rơi mù mịt
Sẽ đóng băng thơ giữa phố chiều

Đời ngắn như bài thơ tứ tuyệt
Em ơi đừng dệt những cung sầu
Mùa đông rồi sẽ qua đi mất
Xuân cũng bao giờ đứng lại đâu ..

Nhược Thu



Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

Đêm Ru Giấc Mộng


Thơ: Minh Giang 
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Tiếng hát: Như Ly 



Lâu Lắm...












Lâu lắm không về thăm bến xưa
Giòng sông nay vẫn có đò đưa
Đêm trăng lấp lánh ngàn cành lá
Ngào ngọt tình quê của xứ dừa?

Lâu lắm không về thăm xứ anh
Bà Om nước đọng chập chờn xanh
Hay đà khô cạn theo ngày tháng
Tợ nghĩa tình ta vốn mỏng manh?

Lâu lắm không về rạch Cái Cam
Nhớ dòng Kinh Mới mây chiều lam
Nhớ hàng cây lá xanh như ngọc
Nhớ xóm làng ta dân đảm đang!

Lâu lắm mong đi viếng bạn quen
Thăm cầu Thiềng Đức, xóm Lò Rèn
Rong xuồng nước lớn về Long Mỹ
Hít thở hương quê cho đã thèm !

Lâu lắm không nghe tin bạn bè
Người nam kẻ bắc sao "im re"
Nghĩa tình còn nóng hay nguội lạnh
Tôi kẻ lạc loài nhớ lắm nghe!

Anh Tú
19/4/2016


Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

Biết Người Còn Nhớ Hay Quên


Thơ: Tuyền Linh
 Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Tiếng hát: Quỳnh Lan



Bây Giờ - Lặng Lẽ Tình Đi...


















Bây Giờ

Bây giờ quên nhớ trong đêm
Mà nghe lá rụng bên thềm đẫm sương.
Trăng tàn, nắng cũng phai hương
Thì thôi, bến cũ còn vương vấn gì!

Người đi. Ờ! Lạnh lùng đi...
Trăm năm chỉ một xuân thì vậy thôi.
Trong mầm yêu có chia phôi
Nào ai ngăn được bờ môi muộn phiền!

Vẫn là đêm của sông duyên
Vẫn là sương khói triền miên gió lùa.
Thơ không buộc chặt sợi mưa
Thì ngôn ngữ chẳng dư thừa để rơi.

Bây giờ quên nhớ mù khơi
Ví như gió tạt, sóng nhồi đi qua...
Đường tơ dầu cứ mượt mà
Cõi tình như bóng trăng tà trôi nghiêng!

Phong Tâm
27/03/2016)

*****

(Họa từ "Bây Giờ" - Phong Tâm )

Lặng Lẽ Tình Đi…

Đêm nghe sóng vỗ bờ đêm
Thì thầm gió thức trên thềm lá sương
Thay mùa hoa úa nhạt hương
Trăng xưa tròn, khuyết...vấn vương mộng gì!

Tình đi! Lặng lẽ …tình đi
Tim sầu ở lại … thôi thì … đành thôi!  
Đường tình sợi nắng phai phôi
Buồn vương trên nụ hôn môi lụy phiền

Vườn xuân xanh thắm chồi duyên
Song thưa một bóng cô miên gió lùa
Đêm nay trời đổ cơn mưa
Lệ lòng pha giọt hương thừa rơi rơi…

Thuyền ai giờ đã xa khơi
Mặc cho sóng gợn gió nhồi trôi qua
Tình xưa dẫu lắm mặn mà
Nay như nửa mảnh trăng tà treo nghiêng!

Yên Dạ Thảo
15/04/2016



Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

Vĩnh Long, Sen Hồng Riêng Em














Hò:

Xứ Vĩnh Long trấn thành xưa lưu dấu
Dinh Long Hồ miếu mạo cũ uy nghiêm
Một thời vang bóng vương quốc Cổ Chiên
Thinh danh huyền thoại Vũng Liêm lưu truyền.

Nầy đất Vĩnh địa linh nhân kiệt
Nầy sông Tiền xanh biếc ruộng vườn
Nầy sông Hậu anh hào khí tiết
Nầy mê cung da diết tình thương.

Gái Bình Minh vẫn vốn dòng đài các
Trai Trà Ôn thơ nói Lục Vân Tiên (1)
Trên bờ cạn, bản Huê tình anh hát
Dưới đồng sâu, em thánh thót câu vè.

Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè đất Vĩnh
Con trai bản lĩnh
Con gái đài trang
Tiền Giang Hậu Giang
Tình làng nghĩa xóm
Thương thầm nhớ trộm
(Thương thầm nhớ trộm)
Xốn xang câu hò.

Hò ơ
Xứ Vĩnh Long nước trong gạo trắng
Dầu một đời phải dãi nắng dầm mưa
Da em vẫn trắng như múi bưởi Năm Roi,
Ging hò vẫn ngọt như nước dừa Bình Tân.

Nầy Vĩnh Long em mong mà anh nhớ
Nầy Tam Bình réo gọi ơi Cái Nhum
Tình qua tràn bờ con nước trưa đang nổi
Thương bậu phơi bãi con nước tối đang ròng.

Vĩnh Long đó! Miền trái cây cá nướng
Chiếc áo bà ba gió vướng tim non
Con đò nhỏ lướt êm qua bến bắc
Tình quê (hay) tình em quay quắt cõi lòng
Vĩnh Long ơi ! Một đóa sen hồng riêng em!

Bửu Truyền




Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

Bây Giờ


Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Hòa âm: Phan Thanh
Tiếng hát: Nguyên Trường




Bây Giờ














Bây giờ quên nhớ trong đêm
Mà nghe lá rụng bên thềm đẫm sương.
Trăng tàn, nắng cũng phai hương
Thì thôi, bến cũ còn vương vấn gì!

Người đi. Ờ! Lạnh lùng đi...
Trăm năm chỉ một xuân thì vậy thôi.
Trong mầm yêu có chia phôi
Nào ai ngăn được bờ môi muộn phiền!

Vẫn là đêm của sông duyên
Vẫn là sương khói triền miên gió lùa.
Thơ không buộc chặt sợi mưa
Thì ngôn ngữ chẳng dư thừa để rơi.

Bây giờ quên nhớ mù khơi
Ví như gió tạt, sóng nhồi đi qua...
Đường tơ dầu cứ mượt mà
Cõi tình như bóng trăng tà trôi nghiêng!

Phong Tâm
(27.03.2016)


Cứ Như Người Xa Lạ


Thơ: Hồng Thúy
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hoà âm: Đẵng Vương Quân
Tiếng hát: Tâm Thư



Ừ Nhé! …














Ừ nhé! Duyên mình chỉ thế thôi!
Hợp tan, tan hợp tựa mây trời
Đường mơ vàng lá sương thu rụng
Bến cũ ai làm trăng vỡ đôi

Ừ biết! Chữ tình riêng của ai
Như là cánh bướm xuân vờn bay
Tim người mở rộng trang tình sử
Thơ bước vào mơ … thơ ngủ say!

Thôi nhé! Đêm dài chớ lệ rưng!
Bình minh giọt nắng đổ không ngừng
Quên mùa cánh gió còn đi vắng
Đừng thổn thức lòng … hãy dửng dưng!

 nhé! Đừng buồn nữa nhé thơ!
Khi tình mỏng mảnh tựa dây tơ
Hương xưa dần nhạt theo ngày tháng
Đừng ghé ngõ tình đầy huyễn mơ!!!

Yên Dạ Thảo


Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

Thứ Tư, 6 tháng 4, 2016

Ơn Em Một Đóa Sen Nồng


Thơ: Tuyền Linh
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Trình bày: Thụy Long


Sắc Hoa - Phai Sắc














Sắc Hoa

Cánh hoa xưa hương lan nhè nhẹ
Đoá hồng tươi toả sắc đâu đây
Nụ tầm xuân xanh biếc quê này
Em diễm tuyệt hương nồng đất mẹ
Giông bão đến thiên đường tan tác
Mộng xa rồi kỷ niệm mang theo
Lênh đênh trôi cô độc cánh bèo
Sao giữ được những gì vỡ nát
Bao dĩ vãng chìm sâu trong mắt
Mộng tình xưa dấu vết điểm trang
Đoá hoa kia nay dẫu sắp tàn
Vẫn còn nét đậm đà hương sắc.

Quên Đi

***

Phai Sắc

Nghe trong gió lời ai rất nhẹ
Như thì thầm gọi trở về đây
Ngắm dòng xưa bến cũ nơi này
Và đi lại con đường quê mẹ
Nhìn cảnh cũ nhớ từng thao tác
Nỗi đợi chờ gợi mỗi ý theo
Đã trót sinh thân phận bọt bèo
Thời ly loạn tránh sao tan nát
Sẽ thu nhỏ quê hương trong mắt
Bóng hình xưa vẫn đấy hành trang
Đến mai kia bóng xế chiều tàn
Giữ hương cũ dù hoa phai sắc

Kim Phượng