Chiều xuân nhạt nắng bên thềm
Hiu hiu ngọn gió ru mềm ước mơ
Tình ơi sao mãi mong chờ
Bên bờ thương nhớ ơ hờ dáng xuân
Hoàng hôn bủa rối tơ mành
Trăng buồn thơ thẩn trên cành lá thưa
Lạnh lùng chân bước đường xưa
Sương sầu chen suối tóc vừa điểm xuân
Thơ em không trách phiền anh
Sao lòng anh mãi chòng chành nỗi đau
Thương em như cánh mai đào
Không hương sắc thắm đón chào vui xuân
Em ơi duyên có nợ nần
Mai sau bù đắp vạn lần yêu thương
Đất trời ngan ngát nồng hương
Tình ta thắm đượm trên đường du xuân
Viễn Phương