Mai đến muộn, gió xuân tàn chợt thức
Bởi vì em là hoa trái mùa sang
Bởi vì hoa là em, về kịp lúc
Trên cành sương, nở một cánh tươi vàng
Thời gian lặng như lòng anh khắc khoải
Trước dòng sông hôm sớm ngược xuôi về
Nhánh lục bình thả trôi tim tím lẻ
Mang hồn hoa bao giờ cập bến quê
Anh mong đợi có một chiều nắng đẹp
Có tiếng chim, tiếng gà gáy sau vườn
Và một sớm trời hồng, sương lấp lánh
Mai vẫn vàng, cỏ biếc để mà thương
Đêm Sóc Trăng chìm sâu trong giấc lạnh
Lời của hoa thủ thỉ dưới trăng mờ
Anh lặng nhớ ngàn xa chim khẽ hót
Như giọng người thơm ngọt nhả lời thơ
Ngày trở về trong một chiều chớm hạ
Nắng oi nồng vẫn chưa ấm bờ tim
Đường xa lắm những hàng cây trôi ngược
Quãng đời dài, lại ngắn ngủi treo nghiêng.
Phong Tâm
14.04.2013