Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

Đôi Đường

Đường chung lối mà sao để lỡ
Cho đêm buồn trăn trở vấn vương
Một mình nằm suốt canh trường
Sương giăng mà ngỡ bóng ai mập mờ
 
Gió đông thổi hồn thơ lành lạnh
Con chữ buồn nằm cạnh đong đưa
Thương ai nói mấy cho vừa
Thương ai viết để sầu rơi giọt sãu
 
Đường cô độc luôn tìm lối mộng
Đợi ai về rung động tình xuân
Nhìn nhau mà thấy ngại ngần
Cho nhau lời nói trăm lần câu thương
  
Đỗ Hữu Tài
2/1/2014