Ngẫu nhiên ta viết thơ tình
Bất ngờ mang họa buộc mình vào thơ
Trời mưa ngồi nghĩ vu vơ
Nắng lên lòng lại ngẩn ngơ nhìn trời
Thơ ai khéo léo lựa lời
Trải lên con chữ gọi mời thiết tha
Mỗi bài như một đóa hoa
Ngẫu nhiên rớt xuống hồn ta bất ngờ
Thế là thơ hết ơ hờ
Biết tìm rung cảm từng giờ cùng ai
Biết nhìn từng giọt sương mai
Thả hồn lên cõi thiên thai mơ màng
Đưa ai đến động hoa vàng
Bước chân lên cỏ địa đàng mê say
Bàn tay cầm lấy bàn tay
Đội chung bóng mát gió bay mây hồng
Tình thơ từ đó bềnh bồng
Trôi theo ngọn gió lướt dòng sông xanh
Tuyệt vời như một bức tranh
Lung linh như ánh trăng thanh ngọc ngà
Thơ mang dáng vẻ mượt mà
Ta lồng thêm nét lụa là vào thơ
Trời mưa lòng nghĩ ngẩn ngơ
Nắng lên lại nhớ bâng quơ nụ cười
Để mơ thêm giấc ngủ lười
Để tìm trong mộng giữ người tình thơ.
Đồ Hữu Tài
01.11. 2011