Đến Melbourne một ngày nắng ấm, mùa của yêu thương, vui rộn rã tiếng cười..khi người người nhộn nhịp đón xuân tươi.
Mùa hạ sang sao hắt hiu lạnh cóng, tháng mười hai chẳng giống quê tôi, sao dư vị mặn đắng trên môi, mặt lã chã đầm đìa nước mắt, bao hy vọng...ngọn đèn vụt tắt.
Bao mươi thu lòng thêm quặn thắt, biết phải bắt đầu từ bước nào đây, nỗi muộn phiền như lưới bủa vây, ụp xuống không thể nào vùng vẫy.
Cuộc đời ơi! Xin đừng phụ rẩy, hãy lắng nghe từ đáy con tim. tiếng yêu xưa vẫn mãi đi tìm, đừng tàn ác nhận chìm ký ức.
Mùa đông ơi! Vì ta hãy thức, soi nắng lên đừng bức tử đời, lùa gió sang một chút lã lơi, khơi mầm sống cuối đời ... oan nghiệt.
Thành phố sáng nay buồn da diết, chiếc lá rơi tháng sáu rã rời, tiếng yêu đầu từng nhịp nhặt lơi... bay ... bay ...hết ... theo chân người ....mất dấu!!!!
Kim Oanh
Úc Châu 6/12/1979 -1/6/2014