Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Nghiêng Nón - Xuôi Miền Cổ Tích














Nghiêng Nón *

Nón nghiêng nghiêng cuối chiều sương
Lằn môi đuôi mắt con đường bến sông
Xây lưng nhìn lại, lắng lòng
Vừa nghe gió lạc trên dòng xuân rơi

Cõi tình là cõi rong chơi
Để thơ lay lắt, tim đời ngửa nghiêng
Trước hân hoan, trước nỗi niềm
Dẫu mai rớt xuống cõi duyên tình nào.

Rằng còn, trả lại xuân sau
Rằng không, đành nợ trên màu cỏ sương
Trên đuôi mắt, cuối con đường
Bên đời lặng sóng, bên hương nắng chiều.

Nón nghiêng nghiêng trước đìu hiu
Mong manh cứ dệt thêm nhiều mong manh
Vay thơ trả lại cõi tình
Quay lưng, để rớt đuôi nhìn sau lưng.

Phong Tâm 
*Tập thơ Buộc Thả - Năm 2012


*****

Xuôi Miền Cổ Tích

(Từ Nghiêng Nón của Phong Tâm)

Nón nghiêng che nắng hạ mùa
Đường quê phượng đỏ lưa thưa gió đồng
Ai gom sợi nắng tơ hồng
Chiều tan ... gió lạc bềnh bồng bay bay!

Cõi tình trăng gió mây say
Để cho con chữ đêm ngày ngẩn ngơ
Ươm mơ, gieo mộng, đợi chờ
Nợ duyên tiền kiếp nguyệt tơ se tình

Rằng còn, lại chút niềm tin
Xuân chưa tàn tạ, nợ tình chưa vơi
Rằng tim, máu vẫn luân hồi
Bến thơ sóng lặng, vốn lời trả vay!

Chiều nghiêng bến nước sông dài
Lênh đênh một bóng thuyền đời cô miên
Theo dòng nước chảy xuôi triền
Về miền cổ tích an nhiên mộng lành!

Yên Dạ Thảo
29.06.2014