Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Nghiêng Nón














Nón nghiêng nghiêng cuối chiều sương
Lằn môi đuôi mắt con đường bến sông
Xây lưng nhìn lại, lắng lòng
Vừa nghe gió lạc trên dòng xuân rơi

Cõi tình là cõi rong chơi
Để thơ lay lắt, tim đời ngửa nghiêng
Trước hân hoan, trước nỗi niềm
Dẫu mai rớt xuống cõi duyên tình nào.

Rằng còn, trả lại xuân sau
Rằng không, đành nợ trên màu cỏ sương
Trên đuôi mắt, cuối con đường
Bên đời lặng sóng, bên hương nắng chiều.

Nón nghiêng nghiêng trước đìu hiu
Mong manh cứ dệt thêm nhiều mong manh
Vay thơ trả lại cõi tình
Quay lưng, để rớt đuôi nhìn sau lưng.

Phong Tâm
(Tập thơ Buộc Thả - Năm 2012)