Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014
Mơ Giấc Mơ Đời
Bất chợt chiều nay buồn rất lạ
Chưa xuân mà cứ ngỡ là xuân
Nhìn bông tuyết trắng treo cành gió
Nhớ đến mai vàng nở trước sân
Xuân đến cận kề tuyết vẫn rơi
Em gom thương nhớ dệt mây trời
Tình anh phủ ấm đồi thông lạnh
Tràn xuống trang thơ dịu ngọt lời
Em biết tình anh chứa ngập lòng
Mấy mùa chôn chặt nỗi chờ mong
Chắt chiu vạt nắng xuân hồng đượm
Ủ kín hồn em lúc lạnh đông!
Em sẽ ngủ vùi trong giấc say
Như mèo ngái ngủ trong vòng tay
Ấm êm chăn gối thơm hương mộng
Mơ giấc mơ đời không đổi thay!
Yên Dạ Thảo