Chiều về lại nhớ …một chiều
Tím lục bình tím thật nhiều sông xưa
Tiễn người trời đổ lệ mưa
Chồng đi tù tội vùng thưa bóng người!
Thương ai lận đận bên trời
Vì đâu nên nỗi đổi đời đắng cay..
Thương em phấn nhạt môi phai
Tàn trăng nến lụn đêm dài nhớ thương.
Thương anh mấy nỗi đoạn trường
Phương nầy - phương đó - hai phương một sầu !!
Chiều nay mây rũ về đâu
Chảy bề tóc rối..lược nhầu tóc mây
Nắng vàng trên những đọt cây..
Năm cùng tháng tận ..còn đây não nùng!.
Chiều lên khói sóng chập chùng
Tím sầu lại tím mơ cùng mộng tan !!
Ôm con lệ ứa đôi hàng
Cõi lòng như đã để tang bao giờ
Từ ly thắt thẻo đôi bờ
Chiều về chiều lại ngẩn ngờ .. nhớ mong .
Chiều chiều lại nhớ lại trông…
Hương Chiều
( Thi Tập “Trở Giấc”)