Xuân đến bên thềm anh biết chưa?
Vườn xanh lá nắng, thắm hoa mùa
Bỗng dưng tuyết trắng rơi đầy ngõ
Chợt đến hoàng hôn lất phất mưa
Mưa nắng vô thường trên phố thơ
Tình anh tựa gió lộng trời mơ
Tình em như cánh hoa xuân muộn
Man mác tơ lòng man mác thơ
Thơ anh trải lối mộng xa xôi
Lạc mất tình nhau … lạc mất rồi!
Từ buổi giao mùa nhường bước hạ
Từ vầng trăng ấy sẻ chia đôi
Đêm trắng mưa lòng thương nhớ thương
Ngàn thu vàng lá rụng trên đường
Nghe hồn thơ mỏng sụt sùi khóc
Buồn bước đông về trên phố sương…
Yên Dạ Thảo
*****
Họa
từ “Man Mác Thơ” – Yên Dạ Thảo
Buồn
Lại Buồn
Én đã về rồi, xuân vẫn chưa
Đào chưa nở nụ, gió giao mùa
Đêm qua mai rụng, sương đầu ngõ
Hoen mắt trông ai nhỏ giọt mưa.
Sáng nhớ chiều mong đọng ý thơ
Ai đi bỏ lại Nhỏ tình mơ
Ôm lòng một mối tình đầu muộn
Khắc khoải vì ai khắc khoải thơ!
Ra đi ấp ủ mộng xa xôi
Trở lại kiếm tìm tình mất rồi!
Ai biết từng đông, xuân tới hạ
Chong đèn một bóng, hình ngăn đôi.
Từng sợi mây chiều giăng nhớ thương
Trăng khuya lấp ló ngóng ra đường
Cơn mưa rấm rứt dỗ em khóc
Ai biết tim em tan khói sương!
Bửu
Truyền