Nhường thu nhuộm chiếc lá vàng sắc thu
Thềm khuya man mác gió ru
Đưa hồn vào giấc huyền hư cõi tình
Vườn xưa hoa nắng lung linh
Đọng hương dạ thảo mỗi bình minh sang
Tơ vương giăng kín mây ngàn
Ngày đan sợi nhớ, đêm đan sợi buồn …
Ngoài hiên nặng hạt mưa sương
Trách ai rót giọt sầu vương vào lòng
Hỏi người còn nhớ hay không
Mùa thương dệt ước mơ hồng vu vơ?
Ừ thì… mơ chỉ
là mơ!
Chỉ là một thoáng hương thơ ngọt ngào
Tình không gió vẫn nghiêng chao
Khép trang kỷ niệm phai màu thời gian ...
Yên
Dạ Thảo