Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

Duyên Phấn














Tóc em rối rắm từng ngày
Nửa trao duyên phận, nửa ngoài cánh sương
Tình em gởi gió muôn hương
Băn khoăn góp những mùa thương chưa đầy

Đôi bàn tay vẫn từng ngày
Chia mười ngón nhỏ đếm hoài thời gian
Nửa đời mất nửa dung nhan
Mấy mươi năm phấn trắng ngang mái đầu

Nửa cung lạnh, nửa phím sầu
Đò qua nước lại nông sâu bến bờ
Ru con lay lắt trong mơ
Ru em cạn ngọt máu thơ của chồng

Kín hương tím ngọn sầu đông
Em quên sao được cánh đồng xanh non
Phấn hồng tô đậm nét son
Khói sương lẫn khói nắng còn mênh mông

Em ôm nghiệp chữ vào lòng
Tóc đen trắng bụi phấn đồng hóa xanh
Rựng đông bấc mỏng sương mành
Búp hoa đã nở trên cành tay quen

Bao nhiêu cánh trắng như sen
Mươi năm sau có là em bây giờ.

Phong Tâm
Tháng 11.1995