Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Cầu Cỗ Ai Thán

Cầu Trúc Giang vừa dài, vừa đẹp,
Cầu quê mình vừa hẹp, vừa xưa.
Dạn dày sương gió, nắng mưa,
Thăng trầm một kiếp đong đưa với đời.

Theo thời gian hao mòn thân xác,
Với mãnh đời mộc mạc đơn xơ,
Ván hư, thành rĩ, ốc rơ
Ầm ầm, vang động từng giờ,từng đêm.

Tấm thân này ,bao giờ hoá kiếp,
Cũng một thời lẫm liệt như ai,
Đường đi phiá trước còn dài,
Không sao tránh khỏi đoạ đày xác thân .

Hoài Thương-CN
Cali – 10.12.2013