Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Chênh Vênh

Hanh hao một nỗi buồn thương
Chiều chênh chếch nắng còn vương tóc mềm
Nâng niu từng giọt nỗi niềm
Thả trôi ký ức vào miền trống hoang

Níu ngày kẻo bóng đêm sang
Tối tăm lối mộng, luênh loang giọt sầu
Tận cùng nỗi nhớ là đau
Cuối đường mong đợi nhuốm màu hoàng hôn

Chiều rơi rớt giọt mù sương
Chênh vênh một nỗi buồn thương không bờ

Haỉ Đường