(Từ Quy Nhơn Ngày Về của YDT)
Biển lặng giăng giăng triền sóng gợn
Bờ nghiêng bãi vắng tơ vàng xa
Góc trời nghịt nghịt mây đùn khuất
Ai đến - ai về - ai đi qua...
Quy Nhơn võng biển ru Ghềnh Ráng
Thức ngủ Hàn ơi! Trăng khuya đâu?
Rửa xác trần đi, Hồn thẳng đứng
Thịt xương mục rữa, máu thôi sầu
Đâu vẳng tiếng lòng thôn Vĩ Dạ
Ngọn tình, chóp bút mơ sao Hôm
Xuyên thấu nàng thơ tim vỡ máu
Xác trăng ngần uống ngập hồn thơm
Run rẩy vần thơ trăng mảnh lụa
Dốc xuân Ghềnh Ráng say mơ hoang
Dưới hàng cau rũ lay cành trúc
Áo trắng sang màu phượng vỡ loang
Giấc lạnh trăm năm hồn trở lại
Trăng mơ khoả nước dưới khe vàng
Nửa khuôn môi ngọc che vành nón
Nhắm mắt nghe sương gió liễu hờn.
Phong Tâm