Trong thôn xóm đó âm thanh thình thịch
Nhà nông phu giã gạo tản cư về
Xuân tiết đầu ai đã héo hắt tê
Tiếng ru hời võng đưa nghe kẽo kẹt!
Ngày thê lương giặc đến càng sau trước
Người bỏ chạy sao không kịp nhanh bước
Đã lạnh lùng rùng rợn súng nổ vang
Trong khoé mắt dân gian tràn lệ ướt!
Những chặng đường đầy ắp cảnh thương tang
Thôn xóm ấy muôn ngàn tia nắng chói
Rọi đường về đau nhói cỗ nhung yên,
Thôi quá muộn đôi khi ta lỡ nói!
Kéo lê về hờn tủi của thời qua
Những trẻ thơ quặc què trong bệnh tật!
Bóng tối kia trùm lên bao cảnh vật,
Tiếng chày khuya vọng lại mãi tâm ta!
Phan Nam
(Nhớ lại 1953)