Thuyền em lặng lẽ về đâu thế
Sao để thơ anh giạt bến sầu
Biển nhớ trăng thanh dào dạt sóng
Bến nào em đến lại xa nhau?
Đêm qua trăng trốn đâu trên phố
Che bóng nhau đi giữa bụi hồng
Vết bụi trầm luân bên gối mộng
Em chìm anh nổi giữa hư không
Hai ta cách biệt hai bờ lạ
Em chốn khuê phòng yên chiếu chăn
Anh bến trăng buồn thơ lủi thủi
Dù trăng tròn khuyết biết bao lần
Đêm qua lại nhớ như chưa nhớ
Thơ đã phai nhòa mộng cố hương
Em cũng neo thuyền trên bến bắc
Sầu này còn lại mỗi anh vương ...
Nhược Thu
Mùa Thu 2010